TNT Văn Hiên | Rượu Vang
  • Lưu Diệu Văn nhanh chóng xuống xe đi vào bên trong tiệm để mua bánh và hồng trà cho Tống Á Hiên, khi nhân viên thấy Lưu Diệu Văn đến liền nhanh tay chuẩn bị cho hắn một phần hồng trà và bánh su kem vị vani cho hắn, đây chính là yêu cầu của Lưu Diệu Văn, mỗi khi hắn đến chỉ cần chuẩn bị như thế cho hắn là được, những món mới của tiệm hắn không có quan tâm mấy, nhưng hai món kia nhất định phải giữ được hương vị lúc trước. Lưu Diệu Văn nhìn cây thông cao to được nhân viên của tiệm hợp sức bê ra giữa tiệm để trang trí liền mường tượng về một mùa đông có hy vọng mới, có lẽ đây là một tín hiệu tốt của hắn, để cho hắn biết rằng những việc hắn làm cuối cùng cũng thấu tận trời cao, ông trời có mắt sẽ không để hắn chịu thiệt thòi.
  • Lưu Diệu Văn
    Lưu Diệu Văn
    "Anh ăn đi cho nóng, em đã đến đây rất nhiều lần rồi, hương vị vẫn y hệt như ngày xưa không có chút thay đổi nào cả."
  • Lưu Diệu Văn cầm ly hồng trà đưa đến trước mặt Tống Á Hiên, lúc trước hắn không bao giờ để anh cầm những thứ này vì hồng trà và bánh của tiệm đều là đồ còn ấm, tay Tống Á Hiên lại dễ đỏ và kích ứng, hắn sợ để Tống Á Hiên cầm vào sẽ khiến cho tay anh đỏ ửng lên. Hắn không nỡ nhìn Tống Á Hiên của hắn chịu khổ dù chỉ là một chút.
  • Tống Á Hiên nhấp một ngụm trà, mùi vị thơm ngọt nhàn nhạt của hồng trà khiến cơ thể anh thoải mái, đúng thật là mùi vị chẳng hề thay đổi một chút gì, chỉ khác là tình cảm đã không còn được như trước nữa, có tìm lại hương vị cũ thì liệu tình cảm sẽ trở lại được hay không, đây là điều mà Tống Á Hiên đã bâng khuâng suốt thời gian qua, liệu anh có thể trở lại làm Tống Á Hiên như trước kia được hay không sau từng ấy thời gian.
  • Tống Á Hiên
    Tống Á Hiên
    "Đúng là mùi vị chẳng hề thay đổi."
  • Tống Á Hiên chủ động cầm lấy ly trà để Lưu Diệu Văn có thể lái xe, căn hộ của Hạ Tuấn Lâm và Nghiêm Hạo Tường sinh sống ở gần khu ngoại thành phía nam, còn bọn họ nằm ở phía ngược lại cho nên mỗi lần muốn đến thăm nhau thì phải mất khá nhiều thời gian. Lưu Diệu Văn rất muốn giúp Tống Á Hiên cầm những thứ đó giống như ngày xưa nhưng hắn không thể vì hắn còn phải lái xe, giống như trong cuộc sống vào một vài thời điểm có những việc ta rất muốn làm nhưng không thể làm, có những việc không muốn làm nhưng nhất định phải làm.
  • Hạ Tuấn Lâm
    Hạ Tuấn Lâm
    "Ngoài trời lạnh như thế mà cậu còn đến đây vào giờ này sao Tống Á Hiên, cậu không sợ thời tiết này sẽ khiến cậu rét chết à?"
  • Hạ Tuấn Lâm lo lắng nắm lấy đôi bàn tay lạnh cóng của Tống Á Hiên, trần đời thứ mà Tống Á Hiên sợ hãi nhất chính là bóng tối và mùa đông lạnh giá, Hạ Tuấn Lâm biết rất rõ ở trong mùa đông đó Tống Á Hiên đã phải trải qua những chuyện tồi tệ đến như thế nào, cậu ấy thật sự không nỡ nhìn Tống Á Hiên chịu cực khổ như thế.
  • Tống Á Hiên
    Tống Á Hiên
    "Tớ không sao, do nhà cậu ở tầng cao quá là gì tớ đứng thang máy lâu quá nên mới lạnh như thế này thôi."
  • Tống Á Hiên an ủi Hạ Tuấn Lâm, anh biết cậu ấy rất lo lắng cho mình, đối với Hạ Tuấn Lâm từ nhỏ đến lớn Tống Á Hiên luôn là người mà cậu ấy muốn bảo vệ nhất, cậu ấy luôn muốn dành những điều tốt nhất cho Tống Á Hiên. Trong mắt của Hạ Tuấn Lâm thì Tống Á Hiên chẳng khác gì một đứa bé đáng yêu cần được bảo vệ cả, mặc dù Tống Á Hiên cao hơn Hạ Tuấn Lâm, cũng mạnh mẽ hơn cậu ấy nhưng tâm của Tống Á Hiên quá lương thiện. Thứ mà Hạ Tuấn Lâm muốn bảo vệ nhất chính là tâm lương thiện của Tống Á Hiên.
  • Tống Á Hiên
    Tống Á Hiên
    "Tớ có mua một ít bánh này, cậu muốn ăn không?"
  • Tống Á Hiên đưa túi bánh ra trước mặt Hạ Tuấn Lâm, nơi này không chỉ mình Tống Á Hiên thích mà cả Hạ Tuấn Lâm và Trương Chân Nguyên cũng rất thích.
  • Hạ Tuấn Lâm vừa nhìn thấy túi bánh liền đứng hình vài giây, cậu ấy chợt nhớ đến những buổi tối tan học muộn cùng với Trương Chân Nguyên, anh ấy rất thích bán trứng ở tiệm bánh này, Hạ Tuấn Lâm thì thích cà phê ở tiệm, hai người bọn họ sẽ cùng nhau ngồi lại một góc vắng khách rồi cùng làm bài tập, có khi là trò chuyện về những việc nhỏ nhặt trong cuộc sống. Nếu Tống Á Hiên là bạn thân thì Trương Chân Nguyên chính là tri kỉ, người cùng Hạ Tuấn Lâm đồng hành đi qua suốt những khoảng thời gian đau khổ và khó khăn nhất.
  • Anh ấy cũng là gia đình cuối cùng còn sót lại của Hạ Tuấn Lâm, đó là lý do mà dù cho có bằng giá nào Hạ Tuấn Lâm cũng muốn tìm cho bằng được tung tích của Trương Chân Nguyên. Một kẻ biến thái như Trần Tứ Húc thì có rất nhiều chuyện gã có thể làm ra mà người bình thường không thể nghĩ đến được, Hạ Tuấn Lâm còn nhớ trước ngày bọn họ trở về Trương Chân Nguyên đã đến tìm Hạ Tuấn Lâm và nói rằng anh ấy thật sự rất yêu Trần Tứ Húc, gã ta là ánh sáng cứu rỗi cuộc đời anh ấy khỏi khoảng thời gian tăm tối nhất.
  • Hạ Tuấn Lâm
    Hạ Tuấn Lâm
    "Anh ấy bảo rằng nếu Trần Tứ Húc có giết chết thì anh ấy cũng tình nguyện làm nạn nhân của hắn ta, mạng sống này của Trương Chân Nguyên vốn dĩ chẳng quan trọng như thế, cuộc đời của anh ấy nếu không có Trần Tứ Húc thì sẽ chẳng có bất kì ý nghĩa nào nữa."
  • Hạ Tuấn Lâm nhìn ra phía thành phố phía xa bằng đôi mắt sâu xa, cậu ấy thương Trương Chân Nguyên rất nhiều, nhìn Trương Chân Nguyên như thế nhưng mấy ai biết được rằng anh ấy là người có cuộc đời tồi tệ biết mấy, gia đình không hạnh phúc, từ nhỏ đến lớn anh ấy đều trưởng thành trong bóng tối, Trần Tứ Húc thật sự là nguồn sáng duy nhất có thể kéo Trương Chân Nguyên ra khỏi nơi đó. Cũng không khó để hiểu rằng Trương Chân Nguyên thật sự mù quáng vì gã ta như thế nào, nếu là Tống Á Hiên thì anh cũng sẽ làm như thế mà thôi.
  • Tống Á Hiên
    Tống Á Hiên
    "Có nghe được tình hình của anh ấy hiện tại như thế nào không?"
  • Tống Á Hiên hỏi, anh không thể đi cùng Hạ Tuấn Lâm bay sang thành phố bên cạnh để tìm Trương Chân Nguyên được, chỉ có cậu ấy và Nghiêm Hạo Tường cùng đi với nhau, sức khỏe của Tống Á Hiên thì không đảm bảo, Đinh Trình Hâm thì bận ở bên cạnh chăm sóc cho mẹ của Tống Á Hiên, bọn họ ai cũng muốn được gặp lại Trương Chân Nguyên nhưng không một ai có thể bỏ lý do cá nhân ra để cùng Hạ Tuấn Lâm đi cả.
  • Hạ Tuấn Lâm
    Hạ Tuấn Lâm
    "Không nghe ngóng được, địa chỉ đó đã là địa chỉ bọn họ nhìn thấy anh ấy từ tuần trước rồi, không biết là có chuyển đi nơi nào nữa không, những người xung quanh nói căn hộ của anh ấy suốt một tuần qua không có bật đèn, cũng không thấy người ra vào."
  • Hạ Tuấn Lâm càng nói càng nhỏ giọng, có lẽ Tống Á Hiên hiểu được cậu ấy nghĩ gì, linh cảm bất an không phải chỉ mình Tống Á Hiên cảm nhận được mà dường như tất cả bọn họ ai cũng cảm nhận được đã có những chuyện không lành xảy ra với Trương Chân Nguyên.
  • Hạ Tuấn Lâm
    Hạ Tuấn Lâm
    "Tớ rất sợ Tống Á Hiên, tớ sợ anh ấy sẽ xảy ra chuyện gì, tớ sợ nếu tớ không đến kịp thì cả đời này tớ sẽ ân hận mất."
  • Hạ Tuấn Lâm đột nhiên nức nở, Trương Chân Nguyên đối với cậu ấy thật sự rất quan trọng, Tống Á Hiên hiểu được điều đó, có lẽ đó cũng là lý do mà hôm nay anh có mặt ở đây. Nếu như thật sự Trương Chân Nguyên xảy ra chuyện gì thì anh không chắc Hạ Tuấn Lâm có thể giữ nổi bình tĩnh để đứng thẳng như không có chuyện gì xảy ra, cậu ấy chỉ còn hai tháng nữa là đến ngày dự sinh, sức khỏe thì càng ngày càng suy yếu, Tống Á Hiên còn lo lắng cho Hạ Tuấn Lâm hơn cả.
14
Chương 55